
Chúc các đồng râm vui vẻ
Vào một ngày cuối thu, khi cái lạnh của mùa đông bắt đầu xuất hiện, tôi đã có dịp trở về quê hương sau nhiều năm xa cách. Trong chuyến công tác ngắn ngủi này, tôi đã quyết định thăm Hikari, người bạn thời thơ ấu của mình. Ngày xưa, nhà chúng tôi ở cạnh nhau, nhưng do công việc, gia đình tôi đã chuyển lên Tokyo và chúng tôi đã không còn liên lạc từ đó. Gia đình Aozora luôn coi tôi như một thành viên trong gia đình, họ gọi tôi là “onii-chan” đầy thân thương.
Hikari giờ đã lớn và trở thành một cô gái xinh đẹp và đáng yêu hơn bao giờ hết. Sau bữa tối, tôi đã trêu đùa Hikari bằng những câu chuyện ma quái, nhưng không ngờ rằng cô ấy lại sợ đến vậy. Cô ấy đã xin ngủ nhờ trong phòng tôi và không chỉ dừng lại ở đó. Với vẻ đẹp và sự quyến rũ của mình, Hikari đã khiến tôi không thể cưỡng lại. Chúng tôi đã cùng nhau trải qua những khoảnh khắc không thể nào quên trong ba ngày tuyệt vời này, và khi chia tay, cô ấy đã bày tỏ tình cảm sâu sắc với tôi, mong muốn được ở bên nhau mãi mãi.